Giờ nghỉ trưa của Cố Thanh Thành chỉ có một tiếng, tranh thủ thời gian, Khương Nhượng cán hai bát mì tươi cho anh ăn rồi nhanh chóng đi làm tiếp.
Cố Thanh Thành móc trong túi ra một xấp tiền, đưa cho Khương Nhượng: “Hôm nay vừa phát lương.”
Khương Nhượng đếm qua, tổng cộng sáu mươi hai đồng. Cô rút lại bốn tờ năm đồng, đưa trả anh làm tiền tiêu vặt.
Khương Nhượng hỏi: “Anh làm ba năm rồi mà không dành dụm được chút nào à?”
Cố Thanh Thành vừa bưng bát mì vừa xấu hổ gãi đầu. Ba năm trước khi quay về, anh nhận lại phần tài sản ông nội để lại từ bố mẹ đã ly hôn, dùng để mua một chiếc xe. Lương ba năm nay chỉ dành dụm được vài trăm đồng, tổ chức tiệc cưới ở Lạc Thành và Cổ Hà xong thì cũng tiêu sạch.
“Trước đây không ai quản, có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu. Từ giờ tiền lương không tiêu bậy nữa, đưa hết cho em.”
Khương Nhượng sớm đã đoán anh không phải người biết tính toán chi tiêu. Trước đó cô từng thấy một cửa hàng tạp hóa đối diện nhà Mẫn Tú Tú bị bỏ hoang. Những công việc Mẫn Tú Tú giới thiệu cô đều không hứng thú, nhưng cô lại rất muốn mở một cửa hàng tạp hóa ngay trong căn cứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play