Mặt Khương Nhượng nóng bừng – anh mơ một giấc lại nói câu này một lần, cứ nhất quyết đòi làm người yêu với cô. Tim cô đập rất nhanh – có phải do hai lần cô xuyên về quá khứ nên ảnh hưởng đến anh, khiến anh cứ dây dưa không dứt với cô không?
“Tôi từng bị từ hôn rồi.” Cô nói.
Cố Thanh Thành dùng sức cánh tay, lại đẩy cửa thêm chút nữa: “Biết chứ, chính vì em đã bị từ hôn nên tôi mới tìm em làm người yêu. Em nhìn xem, lúc em chưa bị từ hôn, tôi đàng hoàng lắm, tôi là người đàng hoàng đó.”
Khương Nhượng bỗng thấy buồn cười, cố gắng nhịn xuống. Anh thật sự không để tâm sao? Thời đại này có biết bao nhiêu người đàn ông rất coi trọng chuyện đó mà. Lúc mới gặp anh, cô thật sự rất tức giận – bởi vì giọng nói của anh giống hệt “tên sơn tặc” kiếp trước cô từng gặp.
Sau đó khi quay lại lần nữa: “tên sơn tặc” kia đã cạo râu, cô mới phát hiện ra cả ngoại hình của họ cũng giống y chang, thậm chí còn giống nhau ở cái độ mặt dày.
Cho đến khi Trình Văn Niên chạy tới nói anh từng mất tích lúc nhỏ, ba năm trước bất ngờ xuất hiện trở lại, biến mất suốt mười lăm năm và học được đủ thứ bản lĩnh, chỉ là lại không nhớ gì về mười lăm năm đó.
Khương Nhượng bắt đầu nghi ngờ, có khi nào suốt mười lăm năm đó anh vô tình rơi vào cái thời không kia. Cô cũng đã hỏi cửa hàng tạp hóa, cửa hàng chỉ xác nhận mà không cung cấp thêm bất kỳ thông tin gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play