Thẩm Hoài Nam cũng đã chọn xong trà, liền hỏi Khương Nhượng có phải sắp về huyện Cổ Hà không. Khương Nhượng gật đầu, Thẩm Hoài Nam nói: “Vậy thì vừa hay, anh nhờ Tiểu Cố về Cổ Hà giúp anh làm chút việc. Tiểu Cố, tiện đường thì chở Nhượng Nhượng về luôn nhé.”
Cố Thanh Thành nghiêm túc nói: “Nam nữ đơn độc, không tiện đâu ạ.”
Khương Nhượng cảm thấy lúc này Cố Thanh Thành mới giống người bình thường, cô nói: “Đúng vậy, em đi xe khách.”
Thẩm Hoài Nam vẫn còn nhớ món nợ ân tình từ lần trước với bánh gạo nếp, trừng mắt nhìn Cố Thanh Thành: “Giữa ban ngày ban mặt chứ có phải đêm hôm khuya khoắt đâu. Bảo cậu tiện đường chở người ta, chứ có bắt cậu đi c.h.ế.t đâu, nói nhiều thế làm gì.”
Diệp Song Hoa cũng thấy giữa ban ngày đi nhờ xe chẳng có gì to tát: “Em cứ đi xe Tiểu Cố đi, vốn dĩ hai người chẳng có gì. Em cứ cố tình tránh né, người ta lại càng dễ lấy cớ bàn tán.”
Chị cố ý nói vậy cho Cao Gia Trân nghe thấy – Khương Nhượng giờ đã chẳng còn liên quan gì tới nhà họ Trình, thanh niên ưu tú theo đuổi cô đầy ra đấy.
Diệp Song Hoa thấy Tiểu Cố này khá tốt – ánh mắt chính trực, vẻ ngoài nghiêm túc, trông vừa mắt hơn hẳn mấy gã đàn ông bụng đầy tâm cơ thủ đoạn khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT