Sau luồng ánh sáng đen, nơi xuất hiện không còn là cửa thoát hiểm của trung tâm thương mại nữa, mà là sân sau của cửa hàng tạp hóa hai mươi năm sau. Cô trực tiếp từ cửa hàng tạp hóa hai mươi năm trước quay trở về hiện tại.
Bầu trời âm u, mưa như trút nước, toàn thân Khương Nhượng lập tức ướt sũng như chuột lột, còn thảm hại hơn mấy con gà ướt thật sự cô đang gùi trong chiếc sọt tre sau lưng.
Thời gian thì đúng rồi, nhưng cánh cửa bên này lại thay đổi vị trí, xem ra Khương Vị Lai chưa đi qua được, nhưng m.á.u của cô ta thì đã gây ra chút loạn.
Tuy nhiên cũng có một khả năng khác – Khương Nhượng nghĩ thầm – có thể là cửa hàng tạp hóa không thu được phí thủ tục, nên cố tình chỉnh cô.
Cửa hàng tạp hóa này kiếp trước cô từng sửa sang lại. Lần đầu tiên đi ra là vào thời loạn thế, lúc đó sợ phát khiếp nên sau đó không khai trương nữa, cũng không cho thuê, cứ để vậy mãi cho đến khi cô bị người ta đẩy ngã từ trên tầng cao xuống. Với tính cách của Trình Văn Niên, hẳn là sẽ không thèm món đồ của một người đã chết.
Phản ứng đầu tiên của Khương Nhượng là tìm chỗ trú mưa, cô đẩy cửa sau của cửa hàng tạp hóa, bên trong tối om, cô giơ tay mò theo ký ức chỗ bảng công tắc, quả nhiên chạm được, bấm một cái, không sáng.
Chuyện này cũng không có gì lạ, sau khi cô c.h.ế.t ba năm không ai đóng tiền điện, bị cắt điện là điều bình thường. Cùng lúc đó, cửa trước của cửa hàng tạp hóa bị ai đó mở ra, một luồng sáng đèn pin rọi thẳng vào mặt Khương Nhượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play