Trần Ngải Hương đã lên huyện từ sớm, Khương Vệ Dân sợ em gái đến đó đón xe sẽ chạm mặt họ.
Khương Nhượng cười:
“Anh à, chẳng lẽ vì bọn họ mà em không đi kiếm tiền nữa sao? Em nhìn thoáng rồi, không sao đâu.”
Sợ cửa hàng tạp hóa lại bày ra quy định mới để làm khó, lần này Khương Nhượng mang theo cả quần áo thay và chứng minh thư.
Cô còn ôm theo một hũ rượu dâu tằm, tính khi đến Lạc Thành sẽ mang tặng “tên sơn tặc” kia, coi như quà cảm ơn.
Thế là cô cứ thế đeo giỏ tre sau lưng, ôm hũ rượu dâu tằm đi bộ đến huyện thành. Phía sau có một chiếc xe bò đuổi kịp và dừng lại cạnh cô – là xe bò nhà họ Diệp.
Diệp Tuấn đỏ mặt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play