Về sau, vào một ngày mùa đông, Từ Gia Ức được tặng vài tấm vé vào cổng của một khu danh thắng mới khai phá, liền rủ Đồng Diệp cùng hắn và Lâm Ngạn đến chơi. Cảnh khu nằm ở Nam Sơn, lưng tựa dãy núi trùng điệp, trên đỉnh còn có một cụm tượng đá cổ xưa vô cùng đồ sộ.
Đường cáp treo vẫn chưa xây xong, ba người phải leo từ chân núi, lần theo bậc đá mà đi bộ lên.
Từ Gia Ức rất phấn khích, bước đi nhẹ tênh, đã sớm dẫn đầu đi trước. Lâm Ngạn đeo trên lưng một ba lô đầy đồ ăn nước uống, chậm rãi theo sau.
Đồng Diệp đi ở cuối, lặng lẽ bước phía sau hắn, nhỏ giọng hỏi:
“Cần tớ xách giúp ít đồ không?”
“Không sao đâu, cũng không nặng lắm.” Lâm Ngạn nghiêng đầu liếc cậu, chau mày hỏi, “Cậu mệt à? Hay mặc nhiều quá? Cậu đổ nhiều mồ hôi lắm.”
Đồng Diệp mặc một chiếc áo phao lông vũ màu đen dày cộp, cả người bị bọc kín mít tròn trĩnh như một con gấu nhỏ. Mồ hôi từng giọt chảy xuống từ thái dương, dưới nắng lạnh mùa đông sáng đến chói mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT