Chuyện gì cũng có mức độ nặng nhẹ, phiền phức cũng có lớn nhỏ. So với Lê Đoạt Cẩm, Lục Minh Hoán xem như là mối phiền nhỏ, khi không thể xử lý cả hai cùng lúc, Tạ Lăng liền chọn cách ổn định Lê Đoạt Cẩm trước.
Nhưng vào lúc nàng đang thực hiện nhiệm vụ, hai người này, ai nàng cũng chẳng muốn để tâm.
Tạ Lăng một tay đẩy mạnh rèm cửa, cắn chặt răng, kéo mạnh xuống, giọng nói gằn ra từ kẽ răng:
“Việc tốt nhất các người có thể làm bây giờ, chính là tự coi bản thân như kẻ đã chết.”
Nàng nói không phải đe dọa.
Lê Đoạt Cẩm chớp mắt chậm rãi, không có phản bác gì. Lục Minh Hoán khoanh tay quay đầu sang một bên, khinh thường hừ lạnh, nhưng rốt cuộc cũng ngoan ngoãn giơ tay lên bịt miệng, tỏ ý sẽ không lên tiếng.
Tạ Lăng hít sâu, điều chỉnh lại tâm tình, rồi kéo chặt rèm thêm lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play