“Mở cửa! Mở cửa ra! Ta là nương của Đào di nương, ta muốn gặp Đào di nương.”
Dư Tố Cầm ra sức đập mạnh vào cổng lớn phủ Dư gia. Kể từ lần trước mang đồ về, đã hai tháng trôi qua, sau đó mỗi lần bà ta quay lại thì người hầu không còn mở cửa nữa. Hỏi thăm tình hình của nhi nữ, bọn người hầu đều kín miệng không nói.
Bà ta bắt đầu cảm thấy hoảng sợ, không thể vào được trong, cũng không gặp được nhi nữ, lại không lấy được tiền. Chân của Huệ Nhi cần phải chữa trị, người đòi nợ thì mỗi ngày đều đến cửa, thật sự tép bà ta đến phát điên rồi.
Cánh cổng lớn phát ra tiếng kẽo kẹt rồi mở ra từ bên trong. Quản gia dẫn theo hai người hầu từ trong bước ra.
“La lối cái gì? Mau cút đi! Đào di nương không phải là người ngươi muốn gặp là gặp được!”
Dư Tố Cầm lớn tiếng kêu gào: “Nhi nữ của ta, do ta sinh ra, chẳng lẽ ta không được gặp nó sao?”
Quản gia cười lạnh hai tiếng, sắc mặt âm u: “Ngươi kêu la giống như con của ngươi là chính thất của Dư gia vậy. Nàng ta chỉ là một di nương nhỏ nhoi, mà ngươi cũng dám đến đây gây sự sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT