“Chưa nghe không có nghĩa là không có. Việc xây dựng học viện rất quan trọng, cần phải tính đến thời tiết của miền Nam.”
Giang Nhất Khuê là người theo Tô gia đã lâu, tính cách và học vấn của hắn ta, Tô lão phu tử hiểu rất rõ.
Sau khi biết Giang Nhất Khuê mang họ Giang, Lâm Diệc Nam hỏi: “Không biết Giang phu tử có bằng lòng ở lại không? Như ngươi cũng thấy, đối với những công trình phức tạp như thế này, ở đây chúng ta không có ai biết làm.”
Giang Nhất Khuê vui vẻ đồng ý ngay: “Tất nhiên là được.”
Tô gia giờ đã không còn như xưa, ngày càng khó khăn, bản thân hắn ta cũng không có thu nhập, ở lại Tô gia lâu ngày mà chỉ ăn nhờ, hắn ta cũng rất ngại ngùng. Nhưng hắn ta lại không có nơi nào để đi. Bây giờ huyện Long Đàm chịu thu nhận hắn ta, lo ăn lo ở, còn trả tiền công hàng tháng, hắn ta có gì mà không đồng ý.
Cuối cùng, Tô lão phu tử ở lại huyện Long Đàm gần mười ngày mới lưu luyến rời đi, còn đám đệ tử mà ông ta mang theo thì đều ở lại huyện Long Đàm.
Trước khi đi, Lâm Diệc Nam đến tiễn, Tô lão phu tử căn dặn nàng: “Nếu triều đình phái người đến điều tra vụ muối lậu, ngươi tuyệt đối không được đối đầu với họ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT