Vải không cần chăm sóc nhiều, hàng năm sai trĩu cành, khiến người ta vừa yêu vừa ghét.
Trần Hiển Minh lắc đầu cảm thán: “Chúng ta có rất nhiều vải, nhưng không biết cách tận dụng. Không ngờ huyện Long Đàm lại có thể biến chúng thành rượu.”
Ngô Hưng Vượng mỉm cười, rót rượu vào từng chén: “Mời các vị gia chủ nếm thử.”
Mọi người nâng chén, đưa lên miệng thưởng thức. Chất rượu thơm ngọt, dịu nhẹ, mang theo hương vị đặc trưng của quả vải, khiến ai nấy đều cảm thấy dễ chịu.
Chung gia chủ uống một ngụm, không nhịn được khen ngợi: “Rượu ngon quá! Ngọt dịu mà không gắt, đúng là mỹ tửu!”
Đặng Khang cũng gật đầu tán thành: “Quả thật tuyệt vời, rượu này nhất định sẽ được yêu thích. Ta chưa từng uống loại nào giống thế này.”
Trần Cố vừa uống vừa cười tít mắt: “Thành chủ, nếu các ngươi mang loại rượu này ra bán, chắc chắn sẽ thu về bộn tiền. Ở thành Vĩnh Thanh mà có loại này, ta sẽ mua cả thùng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play