Sau khi ngắm sao băng xong thì cũng đã hơn mười giờ rưỡi.
Tối nay cô bé Thanh Thanh vui lắm, cứ quấn lấy Tần Thiền không rời. Bé dụi dụi đầu vào người cô, miệng còn lắc đầu bảo là không buồn ngủ, cuối cùng bị Cố Nhượng “cưỡng chế” bế vào phòng ngủ.
Lúc ấy, Cố Nhượng đang ru Thanh Thanh ngủ. Trong phòng khách chỉ còn lại Từ Tuấn Ý và Tần Thiền.
Từ Tuấn Ý vẫn đang từng ngụm từng ngụm uống bia, dưới đất đã bốn năm lon vứt lăn lóc, đều là “kiệt tác” của anh ta.
Tần Thiền thì tựa người lên ghế sofa, tay cô cầm chai sữa AD Canxi, mắt vô thức nhìn vào tấm ảnh gia đình ba người đặt trên bàn trà.
Trong ảnh, Cố Nhượng trông trẻ trung hơn hiện tại nhiều. Ánh mắt sáng, nét mặt thư thái đứng dưới một cây ngô đồng, ánh nắng xuyên qua tán lá rọi lên vai anh một vệt sáng, toát ra vẻ tự tin mạnh mẽ của tuổi trẻ.
“Tần mỹ nữ, chị nói xem… tôi có nên buông hết mà đi bụi đời không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play