Giọng Cố Nhượng không lớn nhưng đầy kiềm chế và kìm nén.
Ngược lại, tiếng cửa sập lại làm đèn cảm ứng dọc hành lang bật sáng trở lại. Ánh đèn vàng mờ nhòe phủ lên dãy hành lang chật hẹp, kéo dài như một dải lụa âm thầm.
Tần Thiền lặng lẽ nhìn vẻ mặt của Cố Nhượng. Ngày thường dù không ưa cô, Cố Nhượng cũng chỉ giữ thái độ xa cách nhưng vẫn lịch sự.
Nhưng lúc này trong ánh mắt Cố Nhượng đã không còn sự che giấu lạnh lùng nữa, giống như những mảnh băng vụn dính mùi bạc hà, lạnh lẽo thấu xương.
Hoàn toàn là bộ dáng phòng bị…như thể cô vừa động chạm đến giới hạn của anh.
Tần Thiền im lặng một lúc rồi bật cười khẽ:
“Nếu tôi nói tôi không biết đây là nhà anh, độ đáng tin có cao không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT