Chương 96: Giấu đi (1)
Đêm đã khuya, ánh trăng lọt qua khung cửa sổ, Tạ Dật khoác hồng y, bên hông đeo thắt lưng, hắn dựa lưng vào cửa sổ. Ánh trăng chiếu lên vòm ngực hắn, lộ ra vẻ ngoài tái nhợt bệnh trạng.
Mái tóc đen của Tạ Dật buông lơi trên vai, trong tay hắn mân mê một khối ngọc bội. Ở góc dưới bên trái ngọc bội có khắc chữ “Dật”. Hắn co chân lại, cổ chân quanh quẩn một sợi tơ hồng rực rỡ, đầu còn lại của sợi tơ kéo tới tận giường.
Trên giường, Bạch Việt Quân đang nằm, hơi thở trầm ổn. Cổ tay hắn cũng buộc một sợi tơ hồng tương tự. Chăn đắp ngang người, cánh tay trần lộ ra những vệt đỏ trên da, khóe mắt còn vương chút ướt át.
Tạ Dật đan hai tay sau đầu, ngắm nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời đêm, lòng lại trống rỗng lạ thường. Dường như những gì hắn mong muốn đều đã đạt được, nhưng rồi lại nhận ra đó không phải là tất cả, hay nói đúng hơn là hắn muốn nhiều hơn thế.
Hắn còn muốn gì nữa đây?
Dựa vào cửa sổ, hắn nhắm mắt dưỡng thần, cằm dần trĩu xuống, rồi cứ thế thiếp đi, chìm vào giấc mộng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT