Chương 177: Thích 
Đêm khuya, trong sân người đến kẻ đi, sau cơn hỗn loạn ngắn ngủi lại dần trở về yên tĩnh. Trong phòng ngủ xa hoa kín đáo, một bên màn giường lụa trắng rũ xuống, ánh nến đỏ hắt lên, mơ hồ soi bóng người phía sau tấm màn như ẩn như hiện.
Liễu Dịch Trạch ngồi xếp bằng trên giường, ánh mắt dừng trên người Văn Chiêu, người đang cầm một sợi xích bạc mảnh tinh xảo, vừa lau vừa vuốt ve, như thể đó là món chí bảo vô giá. Trước mắt hắn phủ một lớp bóng tối, khóe môi khẽ cong, mang theo một nụ cười nhạt.
Một cơn gió lùa qua khe cửa sổ, ánh nến lúc mờ lúc tỏ, khiến nụ cười của y càng thêm vẻ âm u. Liễu Dịch Trạch siết chặt góc áo, nếu Văn Chiêu tức giận, hắn sẽ không thấp thỏm đến vậy. Đối mặt với tình huống không đoán trước được này, trong lòng hắn không khỏi nảy sinh nhiều suy đoán.
“Ngươi cầm thứ đó làm gì?” Liễu Dịch Trạch hỏi.
Văn Chiêu không trả lời mà hỏi ngược lại: “Đẹp không?”
Y nghiêng người, lúc này Liễu Dịch Trạch mới thấy rõ sợi xích trong tay y. Hắn hiểu ra, lần này Văn Chiêu thật sự giận rồi, sợi xích này không biết y đã chuẩn bị từ bao giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play