Chương 172: Mộng tỉnh (1)
Sáng sớm sau cơn mưa, không khí tươi mát, mái hiên nhỏ nước tí tách, chim chóc đậu trên nóc nhà ríu rít hót vang. Trong vườn tràn ngập sắc xuân, trong phòng khách điếm, chăn đệm trên giường bị vén lên một góc.
Liễu Dịch Trạch cảm thấy đầu đau nhức, tác dụng của rượu mạnh còn kéo dài, cơn buồn ngủ chưa tan, hắn miễn cưỡng mở mắt ra. Trước mắt là bờ vai trắng nõn, điểm xuyết nhiều vết hoa mai, tim hắn bỗng run lên, cảnh tượng đêm qua như thủy triều ào ạt ùa về trong đầu.
Có những người, trong nhiều trường hợp luôn cố chấp giữ ý mình, một khi đã tin điều gì thì sẽ không dễ thay đổi, cho dù có vô số chứng cứ chỉ ra sự thật, họ vẫn không muốn tin. Giống như khi Liễu Dịch Trạch lần đầu nhìn vào mắt Văn Chiêu, liền nhận định y là một cô nương, thì sẽ chẳng bao giờ cảm thấy y là nam tử.
Những lời Mạnh Tu Lan nói với hắn trước khi đi, hắn cũng không phải hoàn toàn bỏ ngoài tai, nhưng hắn cũng không để tâm suy nghĩ kỹ.
Cho đến khi tấm màn sự thật bị vén lên.
Liễu Dịch Trạch không phải hoàn toàn không có ấn tượng gì về đêm qua, mà chính vì có ấn tượng nên càng thêm kinh hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT