Việt Bùi Hồi lấy điện thoại ra, lặng lẽ bật đèn pin. Tuy Lâm Kinh Độ có thể nhìn được, nhưng dù sao cậu vẫn là con người nên năng lực nhìn đêm chẳng thể so với lúc làm tà thần. Ánh đèn điện thoại rọi lên bản đồ, người đàn ông liếc sơ rồi nhận xét: “‘Giấc mơ trẻ thơ’ chắc là mấy tượng sáp mà trẻ con thích, ‘Ngôi sao’ có lẽ là các nhân vật nổi tiếng ngoài đời thật.”
Ánh sáng chiếu tới dòng chữ “Tự nhiên”, Việt Bùi Hồi tiếp lời: “Chỗ này có thể là tượng động thực vật.” 
Anh không nhìn chỗ dán băng keo vàng nữa, chắc bên đó không có tượng, hoặc chẳng có gì hay, nên nhân viên viện sáp mới che lại.
“Vậy tụi mình đến khu ‘Giấc mơ trẻ thơ’ trước nhé?” Lâm Kinh Độ đề nghị.
Việt Bùi Hồi gật đầu: “Được.”
Cậu thiếu niên đi vào hành lang bên trái, khẽ quay đầu nhìn người đàn ông phía sau mình. Việt Bùi Hồi cầm điện thoại, ánh sáng vô thức nghiêng xuống chân Lâm Kinh Độ, như để đảm bảo cậu đi lại an toàn, dù rằng Lâm Kinh Độ thật ra chẳng cần ánh sáng để xác định đường đi hay không.
“Giấc mơ trẻ thơ” đúng như lời cậu nói, là khu dành cho mấy đứa nhỏ xem. Trong căn phòng rộng lớn ấy chất đầy tượng sáp của các nhân vật hoạt hình, tay nghề của người làm tượng thì bình thường, mấy nhân vật trông rẻ tiền thấy rõ. Nhưng cái rẻ tiền này, vào ban đêm lại trở thành cảm giác rợn người lạ lẫm. Đôi mắt mở to đồng loạt kia như đang trừng trừng nhìn kẻ đột nhập, âm u, lạnh lẽo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play