Vừa bị cắt ngang, Lâm Kinh Độ không mở miệng chen lời nữa, cũng không lấy khoa học ra để phá hỏng không khí. Cậu nằm nhoài lên lan can, cúi đầu nhìn xuống bụi cỏ dưới nền: “Ít ra, trong khoảng thời gian này, chúng cũng làm điều có ý nghĩa với chúng.”
“Ừ, đúng là như vậy.” Trong lời nói của anh mang theo chút ý cười, dịu dàng đáp lại.
Việt Bùi Hồi cụp mắt, ánh nhìn dần trở nên xa xăm, anh nói tiếp: “Thật ra, ba mẹ anh cũng từng yêu nhau ở một nơi như thế này.”
Ba mẹ anh là những người rất biết cách lãng mạn, một gia đình nhỏ từng rất hạnh phúc, mãi đến năm anh tám tuổi thì kết thúc.
Trong những giấc mơ giữa đêm, anh vẫn không thể quên được ngày hôm đó. Dị loại ẩn mình trong chuyến xe buýt cuối cùng xuống núi, âm thầm chờ đợi con mồi, và gia đình anh đã lên đúng chuyến xe ấy. Mẹ anh ôm chặt anh trong lòng, bàn tay run rẩy xoa đầu anh, còn ba thì không chút do dự bước lên làm mồi nhử, cố tình đánh lạc hướng, hy vọng giành được chút thời gian sống cho mẹ con anh.
Khi nghe thấy âm thanh trầm đục của thứ gì đó đâm xuyên qua da thịt, mẹ anh khẽ thì thầm: “Không kịp nữa rồi.”
Người phụ nữ ấy luyến tiếc hôn lên trán cậu bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play