Không hề đề phòng mà bất chợt bị nâng mặt lên, Lâm Kinh Độ ngơ ngác chẳng hiểu gì cả. Hàng mi dài nhẹ run: “Gì vậy?”
Cậu còn chưa hiểu ý Việt Bùi Hồi, thì lời của anh đã nhảy vọt từ “không được nhìn”, “đừng tới” thẳng đến “không được nuôi”.
Đôi mắt đen của Việt Bùi Hồi ánh lên gợn sóng, đầu ngón tay anh trượt nhẹ xuống, véo nhẹ má cậu thiếu niên, làn da trắng như ngọc mềm mại bị anh xoay xoay vài cái. Anh nheo mắt lại, giọng chậm rãi:
“Tóm lại là, không được nuôi con gì khác.”
Lâm Kinh Độ mờ mịt, mặc cho người ta nắn bóp mặt mình, giọng nói cũng bị kéo theo: “Em có nói muốn nuôi đâu mà…”
Việt Bùi Hồi rút tay về, điềm nhiên nói:
“Vậy thì tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT