Bất kể là ôm chặt cậu trong căn phòng tối om, hay là ngồi thong thả ăn cơm trước bàn ăn thì cậu đều thích cả.
Trong khoang tàu, có người lướt điện thoại giết thời gian, có người trò chuyện rôm rả, cũng có người ngủ gật dựa ghế. Lâm Kinh Độ đưa mắt nhìn quanh, thấy cả trai lẫn gái đều cầm trong tay những đóa hoa rực rỡ.
Tàu điện ngầm vẫn chạy trong đường hầm, không ai chú ý rằng nó đã không dừng lại ở bất kỳ trạm nào từ lúc xuất phát. Ngoài cửa sổ không có ánh sáng, chỉ có hư vô đen đặc. Đoàn tàu như bị cái gì đó nuốt chửng, cứ thế gặm nhấm bóng tối, không ngừng lao về phía trước…
Tay cậu thiếu niên vẫn bị người bên cạnh nắm chặt trong trạng thái thiếp ngủ. Ban đầu còn chăm chú nhìn gương mặt lúc ngủ của Việt Bùi Hồi, nhưng không biết từ lúc nào, ánh mắt Lâm Kinh Độ đã dời đi.
Cậu đang tò mò nhìn về phía đối diện.
Đó là một cô gái tóc ngắn, đôi mắt đen như nho phản chiếu hình bóng cậu.
Rồi bỗng nhiên, từ đỉnh đầu cô gái, những đóa hồng nhạt đồng loạt nở rộ. Từ nụ hoa đến khi nở bung chỉ trong chớp mắt. Thiếu nữ ấy vẫn mỉm cười nhè nhẹ, ánh mắt nhìn thẳng vào cậu. Khuôn mặt trắng như sứ của cô bắt đầu xuất hiện những vết nứt, rồi những khe nứt ấy ngày một lớn…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT