Nghe thấy câu nói kia, Lâm Kinh Độ sững người trong giây lát.
Thật không ngờ, sủng vật nhà cậu vậy mà lại mong chờ được dạo chơi đêm nay đến thế. Dù hiện tại đang ở trong một hoàn cảnh kỳ dị đến mức không thể chấp nhận được, cũng không nói nhiều một lời, chỉ đến lúc này mới nhịn không nổi mà than phiền một tiếng.
Lâm Kinh Độ thoáng có chút áy náy: Hay là… cậu cứ đơn giản dùng bạo lực phá tan nơi này? Nhưng mà… cả hai người bọn họ đều đã cẩn thận cùng nhau ngắm trăng dưới ánh máu, làm vậy hình như không được hay lắm.
Khi cậu còn đang giằng co nội tâm, thì bên kia, ánh mắt âm u của người đàn ông đã rơi xuống hai người đang lảng tránh.
Một người thì ngẩng lên nhìn trời nhìn đất, còn thổi huýt sáo, sống chết không chịu nhìn vào mắt người khác, một người thì giả bộ lau kính, gỡ kính ra rồi lại cẩn thận lau đi lau lại.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, Quý Húc Dương và Trần Lý lẽ ra phải đang ở tòa nhà nghệ thuật để giải quyết chuyện “oán niệm cây đàn sau vụ cháy”, chứ không phải đang cùng hai người họ chơi trò đóng giả học sinh trung học ở đây!
Không đợi anh kịp mở miệng dò hỏi hay ra hiệu gì, ngoài cửa lớp đã có một “người” khác bước vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play