Bách Tiện Thanh khẽ hạ vai, cười nói: “Làm vậy xong thì người ta giận lên mất.”
Nhân loại đúng là có khả năng vì thế mà tức giận. Lâm Kinh Độ nhớ lại lúc mới nhặt được người kia, gương mặt người đàn ông ấy luôn lạnh lùng đầy đề phòng, nếu giận thật thì ánh mắt đen kia như đang che giấu phong ba không lường được.
Vẫn là dáng vẻ không giận của người kia khiến cậu dễ chịu hơn, hơi thở nhẹ nhàng, khiến cậu muốn lại gần.
“Không nói chuyện đó nữa.” Bách Tiện Thanh cong môi cười: “Tiểu Kinh Độ, kể cho tôi nghe chút chuyện thú vị về cậu và nhân loại ấy đi.”
Lâm Kinh Độ bỏ qua vài chuyện cần né tránh, chọn mấy chuyện nhẹ nhàng kể lại vài đoạn ngắn.
Vừa nghe đến khúc ban đầu, lúc Lâm Kinh Độ nhặt được người kia, đối phương vừa lạnh lùng vừa “không biết điều”, giọng Bách Tiện Thanh lập tức cao lên mấy phần: “Vừa bướng vừa cộc cằn như vậy mà cậu còn thích à?! Nhân loại tốt ngoài kia thiếu gì, cậu sao lại xui đến mức nhặt trúng một người khó hiểu thế chứ?”
Lâm Kinh Độ không phục: “Đừng mắng người của tôi.”
Bách Tiện Thanh nghẹn lời: “Được rồi được rồi, không mắng.” Hắn ngước đôi mắt xanh, hiện rõ vẻ bất lực, “Nhưng cậu cũng phải nói cho tôi biết là cậu thích anh ta ở điểm nào?”
Lâm Kinh Độ nghiêng đầu suy nghĩ, giọng hơi ngập ngừng: “Mặt đẹp...?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play