Mua xong rượu thuốc, chạy thêm hai mươi phút là tới nhà Yến gia.
Ba mẹ Yến Thời hôm nay không có ở nhà, Khương Đường cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút. Vừa bước vào cửa, việc đầu tiên cậu làm là kéo tay Yến Thời lại hỏi vai hắn thế nào rồi.
Thẩm Lâm không dám nhìn thẳng, nhét chai rượu thuốc vào tay Khương Đường xong thì quay người đi mất. Căn nhà rộng lớn lập tức chỉ còn lại hai người. Yến Thời thuận tay giữ lấy cổ tay trắng mảnh của thiếu niên, trong lòng nghĩ: Thằng nhóc Thẩm Lâm kia tuy chưa từng yêu ai, nhưng mắt nhìn người lại thuộc hàng đỉnh cao, chắc phải tăng lương thêm mới được.
Hắn nghiêng đầu nhìn Khương Đường, giọng nhẹ nhàng: “Lên phòng tôi đi.”
“Dạ.”
Phòng của Yến Thời ở tầng ba, Khương Đường đẩy xe hắn từ trong thang máy ra, đi theo chỉ dẫn đến trước cửa phòng. Vừa mở cửa, cảnh tượng trước mắt lập tức hiện ra — không gian đơn giản, gọn gàng đến mức có phần lạnh lẽo, rất giống với con người hắn.
Cậu đẩy Yến Thời đến gần sofa, mở hộp rượu thuốc ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT