Sau khi bị Khương Đường chơi cho một vố ê chề, cả ngày hôm đó Diêu Sâm Lị đều mang vẻ mặt ủ ê, ánh mắt nhìn Khương Đường khi thì âm u khi thì suy tính, nhìn thế nào cũng thấy giống đang chuẩn bị làm chuyện xấu. Nhưng Khương Đường lại có Mục Cao Hàn âm thầm chiếu cố, gió từ chiếc quạt mini cứ thế phả thẳng vào mặt, thổi bay cái nóng ngột ngạt khiến tâm trạng cậu tốt đến mức không tưởng nổi.
Cậu lặng lẽ liếc qua Mục Cao Hàn đang quay lưng về phía mình, trò chuyện với trợ lý, trong lòng nghĩ nếu sau này có cơ hội, có thể đưa cho đối phương một lá phù cũng không tệ.
Mục Cao Hàn là người đầu tiên chủ động thể hiện thiện ý với cậu sau khi cậu đến nơi này.
Khương Đường là người rất lạc quan, bất kể là trước kia hay bây giờ. Vừa bước vào thế giới này, cậu đã biết tất cả mọi người đều không thích mình, nhưng cậu cũng chẳng bận tâm. Trước kia, cậu có phụ hoàng, có hoàng huynh và nhiều người yêu thương che chở, dù là thái tử cũng không ai ngăn cản cậu làm điều mình muốn. Cậu đã nhận được quá nhiều, nên sẽ không tham lam đòi hỏi thêm nữa.
Nhưng chính lúc cậu không đòi hỏi điều gì, thì Mục Cao Hàn lại làm một việc khiến cậu không ngờ tới.
Khi trợ lý của Mục Cao Hàn mang đồ đến, biểu cảm trên mặt rõ ràng là không vui, đôi mắt đầy nghi ngờ và khó chịu, nhưng dù vậy hai người họ vẫn đưa quạt và nước đá đến tận tay cậu.
Nhận ân giọt nước, dùng tuyền tương báo. Huống hồ trời nóng đến gần bốn mươi độ, suýt chút nữa cậu bị nắng phơi khô thành cá mặn luôn rồi. Một chai nước và chiếc quạt mini ấy, hoàn toàn đáng để cậu báo ân đàng hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT