Trong bệnh viện, vừa nghe tin, Đàm ca đã vội vàng chạy tới, đi một vòng quanh Văn Ngọc, thấy thanh niên kia hất mũ để lộ gương mặt bầm dập, đau lòng lập tức dâng lên đến tột cùng. Ngón tay hắn khẽ giật, dường như định chạm vào khóe môi của Văn Ngọc, nhưng lại sợ hành động tùy tiện sẽ khiến tình trạng trở nên tệ hơn, chỉ đành đứng tại chỗ xoay mấy vòng, xót ruột nói: “Sao tự nhiên lại đi đánh nhau thế này?”
Vừa nói, ánh mắt hắn liếc về phía người đứng cạnh, giọng điệu đầy mùi mỉa mai: “Nhưng mà tính tình Văn Ngọc nhà chúng tôi thế nào chứ, không tranh, không giành, cũng chẳng hiểu sao lại dính vào chuyện vớ vẩn như vậy.”
Đàm ca nhận được điện thoại từ trợ lý gọi đến, báo vội vàng. Điện thoại vừa kết nối, trợ lý chỉ kịp kêu một câu “Đàm ca, Văn Ngọc đánh nhau, nhập viện rồi!” rồi cúp máy luôn, sau đó bám sát bên người Văn Ngọc, chỉ sợ hắn trên đường đến bệnh viện lại lao vào đánh tiếp với Đồng Phong Lỗi.
Đàm ca chẳng rõ đầu đuôi thế nào, nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến việc hắn đứng ra bảo vệ người nhà mình.
Văn Ngọc là kiểu người hiền lành, mềm mỏng, chuyện duy nhất hắn từng thấy Văn Ngọc để tâm chính là nhiều lần chạy đi tìm Khương Đường, mà kết quả thì toàn bị Khương Đường đánh hoặc mắng. Ấy thế mà Văn Ngọc chưa từng tức giận lấy một lần. Đến cư dân mạng cũng đùa hắn là “M chính hiệu”, mà hắn thì chẳng bao giờ phản ứng. Vậy mà lần này thì sao? Lần này lại đánh nhau đến mức phải nhập viện!
Có thể khiến Văn Ngọc tức đến mức ấy, chắc chắn là do cái tên ngốc Đồng Phong Lỗi kia gây họa!
Mà suy đoán này hoàn toàn có cơ sở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT