Khương Đường và Yến Thời đến nhà hàng gần đó ăn cơm, vừa ăn vừa bắt đầu suy nghĩ nên chuẩn bị quà gặp mặt gì cho Khương Du. Khương Đường cảm thấy Yến Thời có phần quá khách sáo, chỉ là tới nhà ăn một bữa cơm thôi mà, đâu phải sứ thần từ nước ngoài đến viếng thăm, còn phải vác theo cả đống báu vật gọi là cống phẩm.
“Ba tôi cái gì hay ho mà chưa từng thấy, ông ấy không để tâm mấy thứ lễ nghĩa này đâu.”
“Ông ấy có để tâm hay không là chuyện của ông ấy, còn tôi có mang quà hay không lại là chuyện của tôi.” Yến Thời ngồi trên xe lăn, ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn, giọng nói điềm đạm mà nghiêm túc, “Tôi phải thể hiện thái độ cho ra dáng một chút.”
Bằng không sau này sao dám gọi là “ba vợ”.
Nhưng tặng cái gì mới thích hợp thì đúng là một vấn đề. Hắn tất nhiên biết tầm mắt của Hoàng đế Đại Hạ rất cao, những thứ có thể lọt vào tay ông đều là hàng đỉnh của đỉnh, vậy thì mình phải tặng gì mới không bị xem thường?
Yến Thời bắt đầu thấy đau đầu.
Khương Đường chớp mắt, nghiêng đầu nhìn vẻ mặt của Yến Thời, giữa chân mày hắn nhíu lại, thần sắc mang theo vài phần nghiêm túc, rõ ràng là thật sự đang bận tâm chuyện quà cáp. Cậu cũng nghiêm túc suy nghĩ xem phụ hoàng nhà mình thích gì ——

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play