Khương Du rũ mắt liếc nhìn tiểu tử nhà hắn. Khương Đường thò nửa khuôn mặt ra khỏi lòng hắn, ánh mắt dừng lại trên người mấy người phía trước, biểu cảm thoáng nét sâu xa khó lường. Hắn đặt tay lên đỉnh đầu Khương Đường, giọng nói nhàn nhạt như mặt nước, nhưng áp lực tiềm ẩn bên trong thì ai cũng cảm nhận được rõ ràng.
Hắn nói: “Giờ mọi chuyện đã sáng tỏ, các người có phải nên nói lời xin lỗi với Đường Đường rồi không?”
Nói đi cũng phải nói lại, chuyện này căn bản chẳng liên quan gì đến Khương Đường. Ban đầu chỉ là mâu thuẫn giữa Diêu Sâm Lị và Nhậm Lập Quần, kết quả bởi vì Diêu Sâm Lị bị chứng hoang tưởng bị hại nên mới tưởng nhầm Khương Đường với Nhậm Lập Quần bắt tay nhau bắt nạt cô ta.
Lý Hồng Sinh, người vừa nãy vẫn đang ẩn hình, đột nhiên vỗ đùi.
Phải rồi! Rõ ràng là như thế!
Hắn hừ lạnh một tiếng, giọng thô to: “Xin lỗi! Biết chuyện chưa rõ ràng mà đã kéo người vô tội vào, còn chạy tới khách sạn vây người, lập tức xin lỗi cho tôi, bằng không tôi gọi cảnh sát ngay!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT