Bụng Quý Nhã Đình bị phá.
Hoặc phải nói, bụng cô bị thứ gì đó từ bên trong xé toạc ra. Tiếng rách như xé giấy vang lên, chính giữa bụng nứt ra một đường, ngay sau đó, một bàn tay vươn ra từ bên trong.
Quản gia và thợ làm vườn cuối cùng cũng không chịu nổi, trắng mắt ngất xỉu tại chỗ.
Gặp phải cảnh này, đổi là ai cũng đủ hoảng đến chết khiếp.
Dù có là đại sư như Tuân Cẩu, lúc này cũng như ngừng thở, mắt không chớp lấy một lần, trừng trừng nhìn “đứa bé” đang bò ra từ trong bụng Quý Nhã Đình – nếu còn có thể gọi đó là đứa bé.
Sinh vật đó tay chân dài ngoằng bất thường, đầu và thân thể đều bẹp dúm, cả người toát ra vẻ kỳ quái rợn người. Nó dường như phát hiện có người đang nhìn mình, liền nghiêng đầu, đưa ánh mắt dời sang phía Tuân Cẩu – một đôi mắt gần như toàn tròng trắng, không có đồng tử, cứ thế nhìn chằm chằm vào hắn.
Tuân Cẩu cũng chẳng hiểu sao lại cảm thấy nó đang thật sự nhìn mình – trong khi đôi mắt ấy rõ ràng không có tròng đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play