Nhưng đồng thời, ký ức trong hai ngày qua không đợi ông chủ động nhớ lại mà đã tự động trỗi dậy. Ông nhớ rõ hôm đó nhận lấy sợi tơ hồng từ tay Tuân đại sư rồi đeo lên cổ, sau đó liền giống như một con rối bị giật dây, làm ra đủ chuyện quá quắt.
Mà trong đó quái dị nhất, chắc chắn chính là việc đầu tiên ông ta làm là lập di chúc, chỉ định người thừa kế là tên Tuân đại sư kia.
Triệu Hồng Tuyết đâu phải kẻ ngốc, giờ đầu óc đã tỉnh táo lại, chỉ cần nghĩ cũng biết tên Tuân đại sư kia không phải hạng người tốt lành gì.
Nếu không, tại sao người thừa kế của ông ta lại là gã?
Triệu Hồng Tuyết nôn nóng muốn mở miệng, chợt để ý thấy thiếu niên trước mặt nhìn còn rất trẻ, đang tròn mắt nhìn ông như thể đã ngây người từ lâu, trong mắt toàn là mờ mịt. Cũng may chưa đến một phút sau, cậu thiếu niên kia đập trán một cái, gỡ lá bùa Định Thân đang dán trên trán hắn xuống.
Phản ứng như chân nhũn eo mềm rốt cuộc cũng xuất hiện, Triệu Hồng Tuyết lập tức ngồi phịch xuống đất.
Đối mặt với lời chào của Khương Đường, ông vừa lau mồ hôi lạnh trên trán vừa nói, “Chào cậu, xin hỏi cậu là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play