Dù đã được Văn Ngọc thông báo từ trước, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy quốc sư, Khương Đường vẫn kích động đến mức không kiềm chế được bản thân. Cậu ôm lấy nhị nhị, vác cậu nhóc lên rồi lao thẳng về phía quốc sư, nhị nhị ôm chân cậu, còn cậu thì ôm lấy tay quốc sư: “Quốc sư!”
Ngón tay thon dài của Thích Trần kẹp lấy mặt cậu, cười tủm tỉm, hoàn toàn không có chút dáng vẻ đạo mạo của một quốc sư tiên phong đạo cốt, “Ai cha, xem ra tiểu Thái tử nhà chúng ta ở chỗ này sống cũng khá đấy, nhìn cái mặt nhỏ này xem.”
Khương Đường cười ôm lấy hắn, “Cực kỳ tốt luôn.”
“Vậy con thích Đại Hạ hay thích chỗ này hơn?” Thích Trần cười nơi khóe mắt, hỏi cậu.
“Đều thích, nhưng thích nơi này hơn.”
Không thể phủ nhận rằng, với Khương Đường, cuộc sống ở Đại Hạ trước kia cũng từng rất vui vẻ, nhưng so với hiện tại thì vẫn thấy thiếu điều gì đó. Ở đây, cậu có mẫu hậu, có Yến Thời, còn hoàng huynh thì cuối cùng cũng được toại nguyện xác lập quan hệ với Văn Ngọc – điều này ở Đại Hạ dường như là không thể xảy ra.
Thích Trần kéo cậu qua, giọng nói lười biếng: “Thích nơi này là tốt rồi. À mà, ân Nguyên và nhị nhị con đều biết rồi, nhưng vẫn nên giới thiệu một chút, đây là hai tiểu đệ tử mới của tôi, các bạn nhỏ, phải gọi Khương Đường ca ca một tiếng sư huynh nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT