Mười phút tiếp theo, Văn Ngọc vẫn luôn bịt miệng mà nấc cụt, cứ mở miệng ra là lại nấc, đến cuối cùng toàn thân mềm nhũn, vô lực nằm bẹp trên giường. Nhưng nghĩ đến bên cạnh vẫn còn Thiệu Thừa Diệu vừa mới tỏ tình với mình, hắn vội vàng kéo tay Thiệu Thừa Diệu lại, nghiêm túc viết một chữ “được” vào lòng bàn tay hắn.
Có thể nói là rất liều mạng rồi.
Văn Ngọc cứ thế mà nấc suốt khoảng mười lăm phút, vẻ mặt đầy ai oán nhìn chằm chằm Thiệu Thừa Diệu, nhỏ giọng nói: “Em kích động quá, căng thẳng quá, không tưởng tượng nổi.”
Vừa nói vừa dịch người sát lại bên Thiệu Thừa Diệu, “Thật ra, thật ra cũng không cần thử đâu, trực tiếp… trực tiếp đến luôn cũng được.”
Hắn hình như có chút ngượng, nói đến mức mặt mình cũng đỏ bừng.
Thiệu Thừa Diệu đáy mắt thoáng lộ ý cười, “Muốn cho em cơ hội đổi ý.”
Vì hắn sợ, sợ Văn Ngọc sẽ không thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT