Cố Tuyết Tùng lắc đầu.
Sau khi mẹ mất, cha ông cho rằng chính vì ông cứ khăng khăng muốn đi tìm cô gái kia, trái ý vợ mình hết lần này đến lần khác, mới khiến mẹ tức giận đến mức ra đi sớm. Ông cầm dao đặt lên cổ mình, ánh mắt lạnh băng nhìn Cố Tuyết Tùng.
Cố Tuyết Tùng không còn cách nào khác. Đúng vào lúc đó, ông lại một lần nữa gặp quan chủ kia. Người nọ nhìn hắn cười, hỏi: “Tôi có một đạo quán tên là Huyền Thanh Quan, giờ trong đó chẳng có ai. Nếu cậu đồng ý đi với tôi thì sẽ được bao ăn bao ở, còn có thể tu hành. Cậu muốn đi cùng tôi không?”
Cố Tuyết Tùng đã đi theo quan chủ ấy.
Huyền Thanh Quan đã tồn tại từ hai ba chục năm trước, thậm chí là lâu hơn nữa, vẫn đứng sừng sững nơi núi cao. Con đường lên núi không hề thân thiện với người ngồi xe lăn như hắn, nhưng vị quan chủ kia là một người khó lường, một thân một mình đẩy hắn từ chân núi lên đến đạo quán, không những không hề tỏ ra mệt mỏi mà dọc đường còn chẳng gặp bất kỳ trở ngại nào.
Thật sự quá thần kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT