Sáng hôm sau, sau khi ba người Khương Du rời giường, Lục Thanh Uẩn đi ngang qua cửa sổ phòng khách thì thấy Khương Đường đang ngồi cho ngỗng trắng ăn. Hiện tại đồ ăn cho ngỗng đều do người chuyên trách đưa tới, nhưng giờ mới chưa tới bảy giờ, nhân viên giao cỏ vẫn chưa đến.
Vậy thì… Khương Đường đang dùng gì để cho ăn?
Lục Thanh Uẩn lập tức nheo mắt nhìn kỹ, quả nhiên thấy đầu ngón tay Khương Đường còn dính vài cánh hoa màu đỏ.Hắn run run đẩy cửa sổ ra, chỉ thấy trong tầm mắt, bụi hoa hồng đỏ kia đã bị Khương Đường vặt trụi sạch sành sanh. Hắn ôm ngực, vội vàng ấn mạnh huyệt nhân trung của chính mình để tỉnh táo lại.
Khi Khương Du đi ngang qua, liền bị hắn chụp lấy, giọng đầy căm phẫn: “Anh nhìn đi! Nhìn con trai anh đi! Suốt ngày giẫm nát hoa của tôi, nó làm sao lại có thể như vậy chứ?!”
Khương Du theo ánh mắt hắn nhìn ra ngoài, chỉ thấy nhãi con đang ngồi giữa Đại Bạch và Tiểu Bạch, tay chống cằm, mắt lộ vẻ chột dạ. Bảo là cậu đang đút cho hai con ngỗng ăn, thì Khương Du hoàn toàn không tin. Hắn quay đầu liếc đồng hồ treo tường — mới bảy giờ, rõ ràng không phải thời điểm bình thường Khương Đường dậy.
Chín phần là có chuyện gì đó khiến cậu bồn chồn không ngủ nổi.
Khương Du ngẫm nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra chuyện gì có thể khiến Khương Đường phiền lòng như vậy. Chuyện bên Yến gia đã nói đến đoạn chọn ngày cưới , chẳng lẽ là nhãi con muốn dọn ra sống chung trước với Yến Thời?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT