Mười giờ sáng, Biển Lâm cùng đại sư đã đến biệt thự. Biển Lâm là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, thân hình hơi đậm, diện mạo không có gì nổi bật nhưng trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười hiền lành, khiến người ta vừa nhìn đã thấy có cảm tình.
Biển Lâm giới thiệu với Diệp Hồng Quang: “Vị này chính là Tuân đại sư.”
Diệp Hồng Quang và Tần Tử Huyên đồng loạt nhìn về phía Tuân đại sư, ánh mắt hai người đều hiện ra một kiểu phản ứng giống nhau — hơi nhíu mày.
Hôm qua vừa gặp qua Khương Đường trông gọn gàng sáng sủa, hôm nay lại thấy vị Tuân đại sư này, đúng là sự đối lập rõ ràng. Tuân đại sư mặc một bộ đồ đen, người gầy khô trơ xương, chỉ cần liếc một cái đã khiến người ta liên tưởng đến khúc gỗ khô. Đôi mắt hắn sâu thẳm, ẩn chứa thứ gì đó mà vợ chồng Diệp gia không thể hiểu nổi.
Cảm giác đầu tiên chính là — rất không ổn.
Tuy vậy, phép lịch sự vẫn cần phải giữ. Diệp Hồng Quang nở nụ cười xã giao, gật đầu với Tuân đại sư: “Chào Tuân đại sư, sau này xin nhờ ông chỉ dẫn.”
Tuân đại sư lạnh nhạt gật đầu, dáng vẻ trái ngược hoàn toàn với sự thân thiện của Biển Lâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play