Khương Đường theo Yến Thời đến công ty mới biết chuyện Cố Vũ Trân. Mấy ngày trước, cậu dùng máy tính của Yến Thời đăng nhập diễn đàn nội bộ công ty, tự nhiên cũng từng thấy những bình luận liên quan đến mình, nhưng dù là mấy lời lẽ khó nghe trên Weibo cậu còn đọc mà mặt không đổi sắc, nên lúc này cũng chẳng có cảm xúc gì mấy.
Cậu vòng tay ôm cổ Yến Thời từ phía sau, nửa người gần như treo lên người hắn như cái kẹo dẻo dính chặt. Yến Thời chẳng còn cách nào, đành để mặc cậu muốn làm gì thì làm. Khương Đường áp sát bên tai hắn, thì thầm một câu rồi còn hôn lên một cái, sau đó mới chịu nhảy xuống.
Người đàn ông xoa xoa vành tai, ánh mắt dần trở nên sâu thẳm, nheo mắt lại, giọng nói khẽ khàng: “Còn muốn ôm nữa không?”
Chỉ là lần này nếu ôm thì đừng mong rời khỏi người hắn nữa.
Khương Đường nhìn ra ý trong mắt hắn, liền chớp chớp mắt vô tội, vừa lơ đãng vừa mò tới cửa: “Không ôm nữa, em phải đi phát bùa bình an cho mọi người.”
Yến Thời nghe vậy chỉ khẽ “xì” một tiếng, trong lòng không khỏi hơi hụt hẫng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play