Khương Đường nghe vậy liền khẽ liếc sang, môi mím lại. Cậu và Yến Thời đã đến đây từ hơn một tiếng trước, nhưng ai mà ngờ lại có người sống ở tầng 15 không chịu đi thang máy mà cứ nhất quyết leo bộ. Mới đầu nghe thấy tiếng “thịch thịch” rất nhỏ, cậu còn tưởng nửa đêm Tiểu Hà mò ra ngoài, ai dè vừa kéo cửa lối thoát hiểm ra nhìn thì thấy trước cửa nhà họ Biên trống trơn, chẳng có gì cả.
Nhưng không bao lâu sau, hành lang bỗng có người lao ra.
Nhìn bóng người đó chạy trối chết rời đi, còn đẩy mạnh cánh cửa thoát hiểm cứ đung đưa liên tục, Khương Đường liền nép sát lại bên Yến Thời, ngáp một cái: “Em buồn ngủ rồi.”
Vừa dứt lời, di động trong túi Khương Đường rung lên. Cậu nghi ngờ lấy ra nhìn, chỉ thấy phụ hoàng nhà mình đã nhắn vô số tin, trong đó câu nổi bật nhất là: Người đâu? Mười giờ là giờ giới nghiêm quên rồi hả? Yến Thời cái tên móng heo này cuối cùng vẫn lộ bản tính sau khi ba rời đi một vòng đúng không??
Khương Đường: “……”
Cậu đứng sát Yến Thời, tin nhắn to đùng như vậy tất nhiên lọt hết vào mắt hắn. Nam nhân nhíu mày, không nhịn được xoa bóp gương mặt mềm mềm của Khương Đường, “Khương Đường, là vì em nên anh mới mò ra ngoài vào cái giờ này. Nhưng em xem đi, danh tiếng của anh trước mặt ba em giờ bị phá sạch rồi đấy. Em không tính bồi thường à?”
Khương Đường đúng là cũng hơi chột dạ thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT