Khương Đường cất điện thoại xong liền không do dự, ba ba ba kể ngay với Yến Thời chuyện liên quan đến Lữ Mậu. Nghe nói cậu lát nữa sẽ đến chỗ Lữ Mậu, giữa hai hàng lông mày của Yến Thời lập tức nhíu lại. Chỉ riêng lời kể vừa rồi cũng đủ thấy Lữ Mậu là kẻ mặt người dạ thú, trên tay đã dính không ít mạng người, nếu Khương Đường…
Yến Thời trầm mặc hồi lâu rồi nói: “ Anh đi với em.”
Khương Đường vừa định mở miệng bảo không cần, kết quả bắt gặp ánh mắt sâu như vực của Yến Thời, lời vừa đến miệng liền đổi hướng, cậu gật đầu, “Lúc đó anh ở ngoài chờ em được không? Nếu  em có chuyện gì bất trắc, anh lập tức gọi điện rồi vào tìm em.”
Thực ra Khương Đường cũng muốn dẫn Yến Thời theo cùng đến gặp Lữ Mậu. Có điều mặt Yến Thời quá nổi, đặt ở đâu cũng dễ bị nhận ra, lại đang hoạt động trong cùng một giới, chẳng có lý gì Lữ Mậu không biết hắn là ai. Mà Lữ Mậu thì làm sao dám công khai nói ra yêu cầu hoang đường của mình trước mặt Yến Thời được?
Yến Thời cũng rõ điều đó nên không phản đối gì với cách sắp xếp này của Khương Đường.
Khương Đường gọi lại cho Lữ Mậu, bảo sẽ tự mình qua, không cần ông ta phái người đến đón. Sau đó liền cùng Yến Thời rời khỏi căn hộ của Dịch Trạch Ngữ. Cậu dẫn Yến Thời đến gõ cửa căn hộ, Dịch Trạch Ngữ trong lòng đã đoán tám chín phần là Khương Đường nên lập tức chạy ra mở cửa.
Vừa nhìn thấy Khương Đường, câu đầu tiên hắn thốt ra là: “Mẹ ơi, Khương Đường, cậu không biết đâu, vừa nãy ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play