Nghe Dịch Gia Hi nói vậy, Dịch Trạch Ngữ mới sực nhớ ra mấy thứ như quẻ bàn vốn là vật gia đình họ giữ lại làm kỷ vật, từ trước đến nay chưa từng mang ra đấu giá.
“Các anh muốn quẻ bàn à? Thứ đó chú nhà tôi đặc biệt thích, nên xưa giờ chưa bao giờ đem ra bán đâu.”
Dịch Gia Hi gật đầu, “Đúng như Trạch Ngữ nói, chắc là nhân viên bên tôi không để ý nên ghi nhầm vào danh sách.”
Ánh mắt Dịch Gia Hi dừng lại ở danh sách hàng đấu giá hôm nay, quả nhiên thấy ở cuối cùng có hai chữ “quẻ bàn”. Tình huống này hơi khó xử thật, thiếu gia nhà họ Yến hiếm khi đến nhà đấu giá của họ một chuyến, vậy mà lại đến đúng phiên không có món cần tìm. Quan trọng là, người ta còn dẫn theo người trong lòng tới.
Nếu đổi lại là người khác, có khi đã tức giận bỏ về rồi cũng nên.
Dịch Gia Hi nhìn hai người trước mặt, nét mặt mang theo một tia áy náy, “Thật sự rất xin lỗi.”
Yến Thời khẽ nhíu mày, hiển nhiên không ngờ nhà đấu giá Dịch gia lại xảy ra chuyện thế này, còn trùng hợp đến mức hắn đích thân chứng kiến. Hắn khẽ chạm vào mu bàn tay Khương Đường, thấy cậu lại vô cùng bình tĩnh, hắn chống cằm, có chút tò mò hỏi: “Mạo muội hỏi một chút, chú các anh cũng thích xem bói sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play