Du khách xung quanh nhìn mà nổi hết da gà, không tự chủ được ôm lấy cánh tay lùi về sau một bước.
Chỉ mất vài phút, dưới sự phối hợp của Thẩm Lâm và Yến Thời, đám tráng hán hơn mười người đồng loạt ngã rạp xuống đất. Gã đầu tiên đến gây chuyện đang ôm bụng r*n rỉ không dứt, thấy có người chậm rãi bước tới gần thì lập tức mở trừng mắt, vô thức co người rụt lại.
Thẩm Lâm chau mày đầy ghét bỏ, áo sơmi sắn đến khuỷu tay, dễ dàng túm lấy tráng hán đó xách lên đặt tựa vào thân cây bên cạnh. Đôi mắt sau gọng kính viền vàng ánh lên vẻ lạnh lẽo, hắn hỏi: “Ai sai các người tới quấy rối?”
Tráng hán ú ớ không nói được lời nào, dứt khoát ngậm miệng, hai tay khoanh lại giả vờ không nghe thấy. Cái dáng bộ lưu manh cứng miệng, dẻo dai như vậy khiến người ta vừa tức mà buồn cười, Thẩm Lâm không khách khí đấm cho một cú nữa: “Nói không?”
Cú đấm đau khiến thân thể tráng hán giật lùi về sau, hắn nghiến răng, trong miệng tanh mùi máu sắt, đầu óc lập tức tỉnh táo hẳn ra.
Hắn há miệng, nghiến răng nghiến lợi, “Tôi không nói, anh cứ đánh tiếp đi. Đánh tôi tàn phế rồi để tôi xem cảnh sát có bắt anh không.”
Nghe câu đó xong, Yến Thời khẽ cười. Đôi mắt dài hẹp lạnh băng thoáng vẻ giễu cợt, môi mỏng khẽ cong, " nhìn xung quanh đi, thấy có camera nào không? Bọn họ không khai, ai biết là tôi đánh các anh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play