Ngày qua ngày, Khương Đường càng sống càng thành “cá mặn”, lăn qua lăn lại trên ghế sofa, ngoài chơi game ra thì chỉ dán mắt vào điện thoại, khiến Khương Du nhìn mà không chịu nổi. Sau một hồi trăn trở, hắn trực tiếp xách cả người cậu lên, ném ra ngoài cửa.
Khương Đường bị đẩy ra đến cửa, mắt mở to tròn xoe, cực kỳ bất mãn với thao tác này của phụ hoàng nhà mình.
Khương Du khoanh tay đứng trước cửa, mặt không cảm xúc nhìn đứa con của mình: “Ra ngoài đoán mệnh dạo phố đi, chứ ở nhà cả ngày dán mắt vào ba, đau đầu.”
Khương Đường ánh mắt đầy ai oán: “Phụ hoàng ngài thay đổi rồi, mới mấy hôm trước còn lo con ra ngoài bị netizen bắt cóc, lúc con đi ăn cơm với Yến Thời ba còn giục về sớm. Kết quả giờ mới mấy ngày mà đã không chịu nổi sự tồn tại của con luôn rồi?”
Bệ hạ Đại Hạ nghe con trai oán trách thì vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng tàn nhẫn: “Vậy con không đi nhanh lên?”
Khương Đường: “……”
Khương Du: “Khoảng cách sẽ sinh ra cái gọi là mỹ cảm, hôm nay đi đâu thì đi, tránh xa ta một ngày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play