Đầu tháng Mười đã xảy ra một chuyện nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ: viện điều dưỡng mà Lê Thu Lâm đang ở thông báo lão bệnh tình nguy kịch.
Chủ nhân đời trước của nhà họ Lê được tuyên bố không còn sống được bao lâu, chuyện này đã nhanh chóng lan truyền trong giới thượng lưu ở châu A. Không ít người đổ xô đến thăm, nhưng đa số đều bị chặn lại ngoài cửa, chỉ có thể quay về.
Những người không liên quan không có cơ hội xen vào, nhưng con cháu họ Lê và các dòng thứ ở khắp thế giới đều gấp gáp trở về gặp mặt lần cuối. Nhờ vào đủ loại thuốc men, Lê Thu Lâm có thể kéo dài hơi tàn thêm một thời gian nữa.
Lớn bé già trẻ, đủ mọi lứa tuổi tụ tập ở hành lang, có những gương mặt quen thuộc, cũng có những người chẳng biết tên. Trong số những người ở đây cũng có Lê Ân và Tần Khiết. Sắc mặt Lê Ân có chút ngơ ngác, khóe mắt đỏ ửng, mí mắt hơi sưng, giống như đã khóc một trận; Tần Khiết trang điểm thỏa đáng, phục sức nhã nhặn, khiến người khác không nhìn ra được bà ta đang nghĩ gì.
Còn Lê Phụng, Lê Phụng hoàn toàn bình tĩnh. Đôi mắt màu xám khói hoàn toàn khác biệt với Lê Thu Lâm, ánh mắt trống rỗng, giống một người lạ đi lạc vào nơi này. Hề Ngọc Nhữ đương nhiên không cảm thấy hắn máu lạnh vô tình, chỉ là ở nơi không ai nhìn thấy, anh âm thầm nắm lấy tay hắn.
Chờ ở hành lang chừng nửa giờ, bác sĩ mới mở cửa mời mọi người vào. Dù vậy, người nhà họ Lê vẫn nghiêm ngặt tuân theo lễ nghi quy củ, đứng ngoài cửa chờ chủ nhân đương nhiệm của họ Lê, Lê Phụng, đi vào trước.
Lê Phụng không khách khí với bọn họ, nắm tay Hề Ngọc Nhữ dắt vào trong. Trong khoảnh khắc ấy, vô số ánh mắt nhìn về phía anh. Theo lý mà nói, Hề Ngọc Nhữ không có tư cách xuất hiện ở đây, nhưng anh thản nhiên đón nhận ánh mắt của mọi người, đi theo Lê Phụng, trong lòng cũng không để tâm đến những lời bàn tán sau lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT