Bên trong cửa tiệm chất đầy vật liệu xây dựng, gió lạnh từ bên ngoài ùa vào, cuốn mùi bùn thô ráp xông vào khoang mũi.
Hai cái ghế để trong góc phủ một lớp bụi vôi không dày không mỏng, Hề Ngọc Nhữ lấy khăn giấy lau chùi một phen, đang chuẩn bị ngồi xuống thì vô thức liếc nhìn Lê Phụng đứng yên ở đó. Anh bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đẩy chiếc ghế mình đã lau sang cho hắn.
“Cậu muốn nói cái gì, nói đi.” Hai người cách nhau không xa không gần, khi mở miệng nói câu này, Hề Ngọc Nhữ ngạc nhiên phát hiện, dù ngồi xuống, anh cũng phải ngẩng đầu lên mới có thể đối diện với Lê Phụng. Người kia ngồi ngược sáng, chắn hết phân nửa ánh sáng rọi vào.
Hóa ra Lê Phụng trưởng thành cao lớn như vậy, lại không còn thường xuyên thoải mái dựa vào vai anh giống như hồi đại học, vậy mà từ trước đến nay anh không hề nhận ra điều này.
“Sự thật về hôn lễ của em và Hướng Thanh.” Lê Phụng đan mười ngón tay vào nhau, cánh tay đặt trên đầu gối, hơi nghiêng người về phía trước, tư thế giống như đang thẩm vấn.
Hề Ngọc Nhữ sửng sốt: “Cái gì?”
“Em không kết hôn với cậu ta vì yêu.” Lê Phụng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play