Từ khi hai người xác định mối quan hệ, bản tính trẻ con của Lê Phụng càng lúc càng lộ rõ hơn. Có thể nói, hắn đã hoàn toàn đột phá giới hạn.
Trong khi các cặp đôi bình thường yêu nhau thường gọi nhau bằng biệt danh thân mật, Lê Phụng lại cực kỳ thích gọi tên đầy đủ của Hề Ngọc Nhữ, hơn nữa mỗi chữ đều phải phát âm thật rõ ràng. Vậy nên, bất kể đang làm gì, anh cũng thường nghe một giọng nói vang lên từ góc nào đó, rành rọt gọi: “Hề —— Ngọc —— Nhữ ——”
Lần nào nghe thấy, anh cũng không ngại phiền mà cao giọng trả lời: “Lão nô đây.”
“Đại thiếu gia của tôi, ngài lại làm sao vậy?”
Khi đó, Lê Phụng sẽ bày ra vẻ mặt đáng thương: “Hề Ngọc Nhữ, đừng mất kiên nhẫn với em.”
Kỳ thật anh chưa từng mất kiên nhẫn, bởi vì thanh âm và dáng vẻ của Lê Phụng có thể khiến những trò mè nheo của hắn trở nên dễ chịu, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy có chút đáng yêu. Chỉ là anh hy vọng Lê Phụng có thể độc lập hơn nên mới cố tình tỏ vẻ chán chường như vậy.
Ngoại trừ chuyện thích gọi tên anh, Lê Phụng cũng bắt đầu thường xuyên thân cận thân thể với Hề Ngọc Nhữ. Một ngày hai mươi bốn giờ, Lê Phụng có thể bám dính lấy anh suốt hai mươi giờ, như một vật trang trí dán sau lưng, vùi đầu lên vai anh —— nhất là lúc nấu cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play