Thời gian quá gấp rút, thôn Thời Minh lại xa thành phố, mọi người không kịp đi mua thức ăn, quyết định đi xin từ các hộ dân trong làng trước.
May mắn là nhà nào trong thôn cũng trồng rau, mọi người nghĩ việc này chắc không khó.
An Thần xách giỏ ra cửa, Trần Đan Uẩn mặt mày đen sạm đi suốt quãng đường, trong lòng buồn bực vì phải chung nhóm với người mình không thích, sợ lát nữa An Thần sẽ bám riết lấy gã, gã không thể để lại ấn tượng lăng nhăng cho Tô Họa Thần trong chương trình.
Quay đầu nhìn lại, gã phát hiện người vốn đi trước mình không biết từ lúc nào đã ở phía sau, đang ngồi xổm bên đường không động đậy.
Trần Đan Uẩn nhíu mày nói: “Cậu ngồi xổm ở đó làm gì? Chúng ta ra ngoài không phải để chơi, có nhiệm vụ trên người, cậu có thể đừng lúc nào cũng tùy hứng như vậy, hiểu chuyện một chút được không?”
An Thần lại chỉ vào bụi cỏ bên đường, nói: “Cái này ăn được.”
Trần Đan Uẩn nhìn qua bụi cỏ, trông nó chỉ là cỏ dại rất bình thường, trách móc: “Ăn cái gì mà ăn? Đây là cỏ dại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play