Trương Nguyệt khẽ nói: “Tôi từng nói cô ít học, không cần tìm gia đình tốt quá. Là bởi người ta quý ở việc biết tự lượng sức mình. Chúng ta, những cô gái bước ra từ làng quê, nếu không có công việc ổn định thì mấy ai nhìn đến?”
“Tôi đã cố gắng học tập, thi đỗ làm giáo viên, có đồng lương rồi mới có tiếng nói. Tôi khuyên cô đi học, cô có học không? Bảo cô đi kiếm việc, cô có làm không?”
“Tôi nhờ người tìm mai mối cho cô, không chọn nơi quá tốt, vì sợ cô sẽ khổ nếu lấy phải gia đình không hợp.”
“Nhưng giờ chị nói thế thì có ích gì?” Trương Bình cười khẩy, chẳng tin lấy một chữ. “Cuộc sống khổ sở của tôi đều do chị gây ra. Nếu không phải chị kéo tôi lên thành phố, tôi đã không rơi vào cảnh này.”
Trương Nguyệt thở dài: "Đúng là tôi sai. Khi nghe đồng hương kể bố mẹ đã chọn cho cô một người. Gã đó ngoài 40 tuổi, góa vợ, lại thường xuyên đánh đập vợ khi say rượu. Người vợ trước của gã cũng c.h.ế.t dưới tay gã. Nghe chuyện đó, tôi mất ngủ cả đêm. Tôi năn nỉ bố của Lỗi Lỗi, rằng dù sao tôi và Lỗi Lỗi cũng cần người chăm sóc, hay là đưa cô lên thành phố, chờ Lỗi Lỗi lớn chút rồi tìm cho cô một gia đình tốt. Nhưng tôi đã sai, đưa sói vào nhà.”
Nhớ lại chuyện cũ, Trương Bình bỗng rùng mình. Năm đó, quả thực có một người đàn ông ngoài 40 thường xuyên đến nhà, ánh mắt kỳ lạ cứ nhìn chằm chằm vào minh. Khi đó, cô ta nghĩ rằng mình xinh đẹp nên mới được chú ý. Nhưng giờ xem ra, chắc chắn tên đó có ý đồ xấu.
Trương Bình lắc đầu, cười lạnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play