"Nói đi, cháu muốn tìm thứ gì, cứ giao cho ông." Ông cụ Tôn hào sảng nói.
"Một mặt ngọc Quan Âm." Tô Tiểu Lạc mắt tinh, đã sớm nhìn thấy trong ngăn kéo có một mặt ngọc Quan Âm.
"Con bé này, mắt tinh thật đấy." Ông cụ Tôn luyến tiếc, ánh mắt cứ đảo quanh ngăn kéo. Mặt ngọc Quan Âm này ông ấy mới có được không lâu, chất ngọc rất mịn màng, là bảo bối trong lòng ông ấy. "Mặt ngọc Quan Âm này ông đã hứa cho một người bạn già rồi, không thể cho cháu được, hay là cháu chọn thứ khác nhé?"
"Ông làm nghề này lâu như vậy, hẳn cũng từng nghe câu nói, ngọc không thể đeo bừa bãi." Tô Tiểu Lạc hỏi. "Gần đây ông có phải gặp ác mộng liên miên, vận khí cũng không được tốt không?"
Ông cụ Tôn xoa đầu nói: "Gần đây đúng là ngủ không ngon, dẫn đến tinh thần sa sút, đánh bài toàn thua. Nhưng chuyện này không liên quan gì đến miếng ngọc đó, có tuổi rồi đều như vậy cả."
"Đó là một miếng ngọc cổ, ngọc cổ chỉ nhận một chủ nhân. Mà miếng ngọc cổ này mang theo oán khí, đeo nó sẽ khiến tai họa trên người nó chuyển sang người đeo." Tô Tiểu Lạc bình thản giải thích.
"Cháu nói chuyện cũng quá tà môn, nước ta từ khi Kiến Quốc đến nay không tin những thứ này." Ông cụ Tôn có chút không vui, vừa nghĩ đến việc con bé này muốn mặt ngọc Quan Âm của mình, liền không còn nhiệt tình nữa. "Ta hơi đau đầu, không giữ cháu ở lại ăn cơm đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play