“Các người sai rồi!” Trưởng thôn lớn tiếng nói, “Con cái đều là vì cha mẹ mà đến, có phải chúng thèm khát mấy trăm tệ nhà bà đâu? Một căn nhà nát sao? Nếu bà không thật lòng thương con cái, thì dù chúng có hiếu thảo cũng chỉ là miễn cưỡng, vậy có ích gì?”
Ông tiếp tục: “Bà xem nhà lão Trương trong thôn mình đi, bố mất sớm, chỉ còn lại một bà mẹ già nằm liệt giường. Nhà họ cũng có hai con gái, một con trai, nhưng ba đứa con tranh nhau nuôi mẹ. Nhà họ có phải giàu có gì đâu, trước đây chỉ ở căn nhà đất vách nứa.”
“Cô hai Trương, cô nói xem, vì sao lại tranh nhau nuôi mẹ?”
Cô con gái thứ hai nhà họ Trương bị gọi tên, cô ấy là người thật thà, ngại ngùng nói: “Mẹ tôi sinh tôi, nuôi tôi đâu có dễ dàng gì. Tôi nhớ nhất năm đó bị nạn đói, mẹ sang nhà ngoại xin được mấy cái bánh bột ngô. Bà chẳng nỡ ăn, bẻ một cái bánh ra làm ba phần. Phần của tôi to hơn chị cả một chút, còn em trai tôi thì nhỏ nhất.”
“Em trai tôi khi đó hỏi, tại sao phần của nó lại nhỏ nhất. Mẹ tôi nói, chị cả lớn hơn, có khi phải làm việc nặng, ăn không đủ sẽ không có sức. Rồi bà lại nói tôi đang tuổi lớn, cũng phải ăn nhiều một chút. Còn em trai thì nhỏ, chẳng giúp được gì nên ăn ít lại. Nghe vậy, chúng tôi lại bẻ đôi phần của mình ra chia cho mẹ.”
“Mẹ tôi chính là một người mẹ hiền như vậy, nên dù bà có nằm liệt giường, chúng tôi vẫn sẵn lòng chăm sóc bà.”
Trưởng thôn nói: “Gia đình hòa thuận thì mọi sự hanh thông. Hòa thuận là một gia đình, mà bất hòa thì cũng vẫn là một gia đình. Nhà họ Trương cũng thiên vị, nhưng trong sự thiên vị đó có lý lẽ. Còn nhà họ Trình các người, sự bất công của các người không có chút lý do nào. Nếu con cái không phục, làm sao gia đình có thể sống yên ổn?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT