Tô Tiểu Lạc và Tô Hòa trở về nhà họ Tô, Tô Chính Quốc thấy họ về muộn như vậy, không khỏi hỏi han vài câu.
Tô Tiểu Lạc thêm mắm dặm muối kể lại mọi chuyện, khiến Tô Chính Quốc cũng tức giận không thôi. Ông hỏi: "Vệ Quân, nhà họ Tôn này có phải là nhà của đoàn trưởng Tôn Trường Thanh không?"
Tô Vệ Quân nhíu mày đáp: "Chính là cậu ta, bình thường thấy con trai cậu ta nho nhã lịch sự, không ngờ lại hèn hạ như vậy."
Trình Nhã bưng ra một đĩa hoa quả: "Tuy rằng họ làm sai, nhưng sao con có thể nói thằng bé không phải con ruột chứ? Nếu chuyện này truyền ra ngoài, người ta còn sống sao được?"
Tô Tiểu Lạc bĩu môi, vẻ mặt không đồng tình nói: "Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm, có đúng không ông nội?"
Tiếng "ông nội" này gọi đến mức Tô Chính Quốc lâng lâng, lập tức gật đầu cái rụp: "Đúng vậy! Không phải con ruột thì không phải con ruột, đó là sự thật, sao lại không cho người ta nói?"
Lời này của Tô Chính Quốc vừa thốt ra, người nói vô tình người nghe hữu ý, sắc mặt Tô Vãn lập tức trở nên khó coi.
Trình Nhã vội vàng nói: "Đều là người quen, mọi người trong đại viện ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, ngại lắm!"
Tô Tiểu Lạc không muốn nói nhiều: "Con mệt rồi, con về phòng nghỉ ngơi trước đây."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT