“Đồng chí, các anh có thể đừng truy cứu trách nhiệm của tôi được không? Số tiền tôi kiếm được đều đã nộp lên cả rồi.” Người kia nhát gan run rẩy nói.
“Chuyện này không thuộc thẩm quyền của chúng tôi, có lẽ phải giao cho lãnh đạo của cô xử lý.” Ôn Dữ bình thản đáp.
Người kia thở dài, may mà lãnh đạo là người thân của cô ta. Cô ta miễn cưỡng mở cửa, ngay lập tức, một mùi tanh tưởi hủ bại của m.á.u bốc lên.
Mùi hôi thối như thể ăn mòn trí óc, khiến cô ta phải bám vào tường nôn thốc nôn tháo. Những người khác cũng không tránh được cơn buồn nôn, cố gắng kìm nén để không mất kiểm soát.
Tô Tiểu Lạc từ trước đã đeo khẩu trang, còn Ôn Dữ nhanh trí học theo cô đeo vào.
“Đừng phá hủy hiện trường, mọi người chú ý.”
Cả nhóm bước vào căn phòng. Bên trong không có dấu vết của cuộc ẩu đả. Trên bàn ăn vẫn còn thức ăn thừa, nhờ thời tiết lạnh, vài miếng cà rốt vẫn giữ nguyên hình dạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play