Một ngày này, Vương Thiến xuất viện. Mọi người đi đến phòng trẻ sơ sinh nhìn một lần nữa. Đứa bé đang uống sữa, bàn tay nhỏ vung vẩy bên ngoài, trông mũm mĩm hơn lúc mới sinh.
"Con bé uống nhanh thật đấy!" Vương Thiến che miệng, vành mắt đỏ hoe.
"Bác sĩ nói tiểu Dĩ An ăn ngoan ngủ ngoan, ngoan hơn những đứa trẻ khác." Nghiêm Chỉ ôm lấy vai chị dâu Cả an ủi.
"Vậy thì tốt quá! Tiểu Dĩ An rất giỏi!" Vương Thiến nắm lấy tay Tô Tiểu Lạc, nói: "Tiểu Cửu, tất cả đều là nhờ công của em."
"Chị dâu Cả, đây là công lao của mọi người." Tô Tiểu Lạc không nhận công đâu!
"Đúng đúng, xem chị nói chuyện kìa." Vương Thiến biết ơn nhìn Nghiêm Chỉ: "Chỉ Chỉ, cảm ơn em."
"Chị dâu Cả sao lại khách sáo với em vậy." Nghiêm Chỉ vốn là người dễ xúc động, bị Vương Thiến nói vậy, cũng không biết nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT