Tô Tiểu Lạc chỉ ló đầu ra, lúng túng nói: "Anh có gì thì từ từ nói."
Đang yên đang lành tự nhiên quỳ xuống là sao? Đáng sợ thật đấy.
Tô Bình khóc lóc thảm thiết, sau khi nghe tin Ôn Đình gặp chuyện, anh ta đã nghĩ đủ mọi chuyện. Nếu Ôn Đình chết, anh ta cũng không muốn sống nữa. Khoảng thời gian ở trong tù, anh ta chưa bao giờ cảm thấy ngày tháng lại dài đằng đẵng như vậy. Anh ta ngày đêm cầu nguyện, chỉ cần có thể cứu Ôn Đình ra ngoài, anh ta làm gì cũng được.
Anh ta không ngờ rằng, cuối cùng người cứu Ôn Đình lại là Tô Tiểu Lạc. Người mà anh ta ít coi trọng nhất, lại cứu người quan trọng nhất đối với anh ta.
"Tiểu Lạc, cảm ơn em, nếu không anh thật sự không biết phải làm sao nữa."
Tô Hòa nhìn anh ta với vẻ ghét bỏ: "Em là đàn ông, khóc lóc như vậy ra thể thống gì? Mau đứng dậy đi."
Làm gì có chuyện anh trai quỳ xuống trước mặt em gái. Cũng không sợ giảm thọ của Tiểu Cửu. Thật là không hiểu chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play